
Tháng 11/ 2007 Ubisoft cho ra mắt tựa game rất được kỳ vọng của mình là Assassin’s Creed (AC) và ngay lập tức đón nhận nhiều luồng quan điểm khen chê trái ngược nhau. Nếu như ý tưởng ám sát kiểu mới cùng với màn nghe nhìn ấn tượng đã tạo cảm hứng mạnh mẽ cho người chơi thì sự lặp lại trong hệ thống nhiệm vụ đã làm giảm phần nào cảm hứng đó. Tuy nhiên không thể phủ nhận AC vẫn là một game “hot” mà không nhiều game có thể sánh ngang. Chính vì thế không quá bất ngờ khi Ubisoft tiếp tục cho ra đời phiên bản Assassin’s Creed: Altair’s Chronicles (AC:AC) dành cho máy NDS.
Quá khứ của Altair
Nếu như đã từng chơi qua phiên bản AC đầu tiên (TGG 01/2008, ID:G0801_44), các bạn hẳn đã biết câu chuyện về chàng thanh niên Desmond Miles bị một tổ chức bí mật bắt cóc và qua các thí nghiệm của tổ chức này đã hồi tưởng các đoạn ký ức của cụ tổ mình là Altair, một thích khách huyền thoại thuộc tổ chức Hashashin vào thế kỷ 12. Tuy nhiên, quá khứ của Altair lại là một bí mật lớn mà Ubisoft chưa hé mở. Nhưng mọi người không phải chờ đợi lâu khi phiên bản AC:AC này sẽ đưa bạn quay về khoảng thời gian trước những sự kiện xảy ra trong AC. Trong phiên bản này, Altair sẽ nhận nhiệm vụ do tổ chức giao phó là truy tìm tung tích và mang về báu vật huyền thoại là Chén Thánh (Holy Chalice) trước khi những hiệp sĩ dòng Đền (Knights Templar) chiếm được. Một cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn mà Altair sẽ trải qua cùng với một đoạn kết khá bất ngờ mà nếu chú ý bạn sẽ thấy có nét rất giống với tư tưởng chủ đạo của “Mật Mã Da Vinci” - một tiểu thuyết nổi tiếng trong thời gian gần đây.
Hành động ít, phiêu lưu nhiềuTuân thủ truyền thống của cả dòng game, AC:AC vẫn kết hợp 2 thể loại hành động và phiêu lưu. Nhưng trái ngược với phiên bản trước trên các máy console, yếu tố chủ đạo của phiên bản này là phiêu lưu bởi phần lớn thời gian chơi là những màn chạy, nhảy, leo trèo để vượt qua các chướng ngại vật. Xuyên suốt 5 thành phố từ Arce cho tới Tyre, tất cả địa hình và kiến trúc ở đây sẽ được bạn lợi dụng triệt để, từ những thanh xà gỗ mà Altair có thể khéo léo di chuyển trên đó, những gờ tường giúp bạn đu mình lên cao hoặc chuyền mình thoăn thoắt qua các sợi dây gần nhau. Dĩ nhiên sẽ có rất nhiều chướng ngại như mái nhà sẽ bất ngờ sụp đổ, những lưỡi dao máy chắn ngang đường đi hoặc tia nước bất ngờ đẩy bạn té ngã. Nhìn chung các màn chơi được thiết kế khá tốt để các pha chạy nhảy phát huy hiệu quả, nhưng lại có khuyết điểm là quá tuyến tính nên không thể mang lại cảm giác tự do phiêu lưu như trong phiên bản trước. Ngoài ra, còn có một nét đặc sắc của AC cũng bị lược bỏ, đó chính là bạn không còn tìm thấy những kiến trúc cao chót vót trong các thành phố nên cũng không còn những màn leo trèo ngoạn mục lên đỉnh của chúng để phóng tầm mắt quan sát và thực hiện những cú nhảy tử thần nữa.

Với yếu tố hành động, nếu các màn đấu kiếm ác liệt tiếp tục được phát huy thì kỹ năng ám sát lại khá mờ nhạt, thậm chí hơi vô dụng vì người chơi có thể “càn quét” từ đầu này đến đầu kia của thành phố bằng kỹ năng kiếm thuật mà không cần thiết phải “stealth-action” chút nào. Sở dĩ kiếm pháp của bạn lợi hại như thế là nhờ những chiêu thức liên hoàn mà game đã cung cấp, nhất là những chiêu phản đòn (counterattack) làm đối phương choáng váng và chỉ cần thêm đòn kết liễu. Hơn thế nữa, ngoài thanh kiếm và những thứ quen thuộc như dao găm hoặc lưỡi dao nhỏ giấu trong cánh tay, Altair còn có thêm những thứ hoàn toàn mới như nỏ, bom, bom khói… Tuy một vài thứ trong đó ít khi được xài tới. Về cuối game, bạn còn có thể sử dụng dây móc kéo đối phương ngã về phía mình rồi tung đòn kết thúc nên càng dễ hơn rất nhiều. So về mặt vũ khí thì AC:AC trội hơn hẳn phiên bản AC.
Game còn có những minigame khai thác những tính năng đặc trưng của NDS để tăng thêm tính hấp dẫn. Ví dụ, ứng với nhiệm vụ lấy trộm chìa khóa, bạn sẽ dùng bút cảm ứng di chuyển chìa từ trong túi ra ngoài trong thời gian cho phép mà không được chạm vào bất cứ món đồ nào khác; nhiệm vụ tra khảo thông tin từ các đầu mối thì biến thành minigame yêu cầu điểm các huyệt đạo đúng thời điểm và vặn cánh tay của đối phương...
AC:AC vẫn có những khiếm khuyết khiến người chơi thất vọng. Trước hết là khá nhiều chi tiết trùng lắp. Đơn cử như trận chiến với tên trùm Basilisk, cũng cùng một cách đánh nhưng bạn phải gặp tới 3 lần trong game làm cho cảm giác thú vị lần đầu trở thành nhàm chán dần. Mặt khác, do thiết kế quá tuyến tính và không mấy phức tạp nên dù có đến 13 màn chơi (mỗi màn chơi có 1-4 nhiệm vụ nhỏ) nhưng AC:AC vẫn là một game khá ngắn và có thể hoàn thành chỉ trong vòng 5-6 giờ.
Đồ họa và âm thanh tuy không thể so với màn trình diễn cực ấn tượng của phiên bản AC trên console hay không thể bằng được những game đỉnh như Legend of Zelda: Phantom Hourglass cũng trên máy NDS nhưng nhìn chung cũng đạt mức chấp nhận được nếu bạn không quá khó tính. Chuyển động của Altair vẫn khá uyển chuyển và màn chơi được thiết kế với một màn hình hiển thị toàn bộ khung cảnh game, còn màn hình kia hiển thị bản đồ với vị trí của các nhân vật giúp bạn dễ quan sát và xử lý hơn. Phần nhạc nền mang giai điệu Ả Rập quen thuộc lại một lần nữa được sử dụng thành công.
Chưa đủ độ nóngVới những gì đã thể hiện ta có thể thấy mặc dù mang “da thịt” của Assassin’s Creed nhưng “xương cốt” của AC:AC lại giống với một xêri game nổi tiếng khác của Ubisoft là Prince of Persia hơn. Quá chú trọng đến những pha chạy nhảy lắt léo và đầy thử thách ,cũng như các pha đấu kiếm đẹp mắt nhưng lại làm mờ nhạt phần quan trọng nhất là kỹ năng ám sát đã biến game thành Prince of Persia’s Creed! Dù sao, AC:AC vẫn là game bạn nên thử qua nhưng để gọi đó là game “hot” như phiên bản trước thì có lẽ chưa xứng tầm!
Theo Thế Giới Vi Tính
Download:
http://www.mediafire.com/?mdbozfb9dl9 (Nguồn: vnsharing)
Giả lập NDS trên PC:http://free4all.at.ua/load/1-1-0-9